Có lẽ thiên nhiên đã ưu đãi cho Geomundo, khi được đến tận ba hòn đảo nhỏ ôm ấp lấy hồ nước trong veo. Bức tường ngoài vững chải của tam đảo che chắn sóng biển, ngăn cản bất cứ thế lực nào muốn xâm chiếm bảo vật mà thiên nhiên ban tặng – đó là cảnh sắc của một vẻ đẹp tựa như không thể tồn tại trên thế gian. Tam đảo ôm biển nhỏ vào lòng, như muốn bảo vệ biển, che chở biển, nhờ vậy mà dòng biển có thể gợn sóng lăn tăn không chút muộn phiền. Cả con người Geomundo cũng thế, tưởng chừng như không gì có thể quật ngã tinh thần của người dân nơi đây. Họ vẫn lạc quan, yêu đời ngân nga “Bài hát thuyền chài Geomundo”, gửi gắm nỗi vất vả thường trực vào từng câu hát. Do vậy mà bài hát này chất chứa bao tâm tư của người dân Geomundo hòa lẫn niềm vui và nỗi buồn, một bài ca lao động của những con người hiền hòa nhưng kiên cường. Ngày ngày họ vẫn giong thuyền ra khơi, mang theo biết bao niềm tin và hy vọng. Cuộc sống mưu sinh vất vả là thế nhưng mỗi khi nhìn những hình ảnh ấy, cũng như tác giả bài viết trong lòng tôi lại thấy ấm áp lạ thường. Vì mọi thứ thật quá đỗi bình yên. Đoàn tàu nối đuôi nhau rời bến từ sớm tinh mơ rồi quay về khi hoàng hôn buông xuống, trên boong đầy ắp cá. Và điểm khởi đầu luôn là bến cảng. Bến cảng khiến người bộ hành dừng bước, nhưng đối với ngư dân đó lại được xem như điểm xuất phát. Vừa là nơi tận cùng, vừa là điểm khởi hành, tưởng chừng như kết thúc, hóa ra lại là nơi bắt đầu.
>>> Xem thêm: Hàn Quốc - cảm nhận từ một chuyến đi
Biển cả hiền hòa nhưng cũng có khi trở nên dữ tợn. Nhất là trong buổi đêm bóng tối ngập tràn thì ánh đèn từ ngọn hải đăng trên đỉnh đồi như người dẫn đường thầm lặng soi lối cho tàu bè qua lại. Năm tháng đằng đẵng, hải đăng vẫn làm tròn trách nhiệm của mình không chút ngơi nghỉ. Ánh sáng dịu nhẹ xua tan đêm tối, soi rọi khắp thế gian. Ngọn hải đăng Geomundo sừng sững ngự trị trên đỉnh đồi, kiêu hùng và đĩnh đạc. Ngày nay dù không còn thắp sáng nữa nhưng ngọn hải đăng ấy đã trở thành một trong những biểu tượng của đảo Geomundo. Và giờ đây, thế hệ sau đã kế thừa công việc của hải đăng Geomundo, tiếp tục vẽ nên con đường ánh sáng dẫn lối tàu bè. Khi đặt chân đến đảo, thấp thoáng đây đó là ngọn hải đăng hiền hòa trong làn gió biển, mang lại cảm giác gần gũi thân quen như vừa gặp một người thân xưa cũ.
>>> Xem thêm: Văn hóa tăm Sauna ở Hàn Quốc
Với những người dân đảo Geomundo, cuộc sống của họ luôn được bao quanh bởi biển cả, gió xanh và mây trời, thì những câu chuyện giả tưởng là điều không lấy làm lạ. Chẳng hạn như truyền thuyết về người cá Sinjikki – vị thần bảo hộ cho ngư dân đảo Geomundo – hay câu chuyện kinh dị về loài thủy quái tấn công con người. Trong từng mẩu chuyện ấy đều chất chứa đời sống tinh thần phong phú của người dân đảo Geomundo. Câu chuyện về người cá Sinjikki giúp đỡ ngư dân gặp nạn thể hiện nỗi ước ao về cuộc sống tươi đẹp. Trong cơn hoạn nạn người dân vẫn có thể tìm được lối thoát. Điều này thể hiện niềm tin vào cuộc sống, dẫu khó khăn nhưng con người có thể vượt lên tất cả. Trái lại trong câu chuyện kinh dị kia lại phản ánh nỗi thống khổ, cay đắng của cuộc sống hiện thực. Vì biển cao sóng lớn có thể quật ngã bất cứ người ngư dân nào. Đánh bắt hải sản lại vốn là một nghề có nguy cơ gặp nhiều rủi ro không lường trước được. Niềm vui hân hoan, nỗi buồn xót xa, tất thảy mọi cảm xúc đều được khéo léo ẩn giấu trong những câu chuyện hư vô huyền ảo.
Tôi yêu biển. Tôi thích cảm giác được chu du lạc lõng giữa một nơi ngập tràn nắng gió tách biệt hẳn với chốn đô thị phồn hoa. Và nếu có thể, tôi muốn được một lần đặt chân đến hòn đảo này. Một hòn đảo yên bình tĩnh lặng với những con người hiền hòa dễ mến. Màu xanh ngan ngát của núi rừng điểm tô chút sắc đỏ tươi thắm của hoa trà rải rác trên con đường rừng dẫn đến ngọn hải đăng trắng ngần, và màu xanh biếc của biển cả như ôm trọn mọi thứ vào lòng, dung hòa tất cả những sắc màu ấy tạo nên một hòn đảo Geomundo an nhiên và thơ mộng. Lắng nghe đâu đó văng vẳng tiếng sóng biển rì rào tựa như lời ru dịu dàng đã luôn đồng hành cùng ta trong suốt chuỗi ngày thơ ấu. Chợt thầm mong được bé lại để biển cả có thể ôm trọn ta vào lòng…